Hoài niệm về một hoài niệm đã cũ

0



Về dạo quanh Trang Blog Cũ, thấy có 1 bài hơi giống tậm trạng hiện giờ, dù đã sang thu lâu rồi nhưng cảm giác này vẫn nguyên vẹn. Xin được trích...

....

Những con mưa mùa hạ thường làm người ta rơi vào tâm trạng khó tả

nó mơ hồ khó chịu như vừa bị mất một thứ gì đáng giá

nó lại làm thư thả hơn 1 ng đi nắng trở về nhà.

có bao giờ em bỏ thời gian để tản mạn ngồi ngắm 1 cơn mưa????

Thật lãng phí nếu để 1 h trôi qua chỉ để nhìn hay nge từng hạt mưa rơi xuống đất kêu tí táck...

Có lẽ đó là ý nghĩ chung của nhiều người...

Nhưng em ơi...

nếu có thể hãy dành ra 10', 5' và có thể ít hơn thế nữa để ngắm những hạt mưa...

những hạt mưa đổ xuống

phố xá bỗng thưa người wa lại.

có bao h những con ng đang trú mưa ở một mái hiên lạ nào đó sẽ là bạn của nhau sau vài cuộc nói chuyện..

cơn mưa làm cho con đường vốn sạm đi vì nắng bỗng trở nên hiền hòa hơn?

cơn mưa làm cho n~ chậu hoa trong vườn tươi tắn hơn...

trổ 1 bông  ...

và bạn biết ơn vì cơn mưa đó...

Mưa llại rơi...

nhẹ hơn..

mạnhk hơn...

một cơn mưa có thể gắn kết bao nhiêu kỷ niệm của hàg vạn người trên hanh tinh này...

những ai chưa bao h ngồi ngắm 1 cơn mưa,

chưa bao h bì bõm lội mưa

hay vui đùa mang về 1 ý niệm về nó...

...

đừng vội tặc lưỡi tráck ông trời mỗi khi mưa đổ xuống..

mà hãy nghĩ rằng đằng sau những cơn mưa đó còn có điều kì diệu...

ít ra ...

cơn mưa sáng nay...

thật nhẹ..

thật yên bình ...



Đăng nhận xét

0Nhận xét

Please Select Embedded Mode To show the Comment System.*